Thursday, May 29, 2008

Vậy là cái blog này đã hết hạn sử dụng rùi hay sao???

Hum bữa nghe pà Mo. nói là mí hum nay pả có ghé wa mí cái blog này vì ko nỡ bỏ rơi nó, cũng công sức ko. Hm, nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, ít nhất thì 2 cái entry cuối cùng cũng chứa đựng bit bao nhiu là công sức, mà bi h bỏ lun thì cũg tiếc thật.

Hum nay đáng lẽ ra phải học hành cho đàng hoàng thì lại ra sức ăn chơi. Sáng đi Bình Dương cái là hết nửa ngày. Chiều học dc chút ít muh cứ hog yên lòng sao đó nên tính ra thì cũng ko dc bao nhiu. Hum nay vui thật, đáng nhớ nhứt là mình đã tự nấu dc 1 bữa cơm cho pa mẹ. Lần đầu tiên mình ra tay làm hết từ a-z, nấu cơm (dĩ nhiên là = nồi cơm điện òy :">), nấu canh nà, rùi chiên cá và làm tất cả cho 1 bữa ăn vô cùng luvly :P. Chiện là hum bữa (cũng lâu lém òy, muh tại mình hay suy nghĩ nên hog thể wên dc chiện này ) có 1 ng, mới wen thui, tự nhiên đang nói chiện ngon lành thì hỏi mình nhà có mí ng, mình nói là có pa mẹ với mình, rùi ngta trừng trừng nhìn mình rùi hỏi thim 1 câu làm mình wê hết chỗ nói: " vậy e bit nấu ăn hog?" akakak, mún chit lun àh, vô duyên đến thế là cùng. Nhưng muh mí hum nay tự nhiên mình lại nghĩ tới nó. Vậy là lại ra sức nâng cao trình độ nấu nướng và phát hiện ra thim 1 thú zui của cái cuộc sống nhàm chán của mình : nấu ăn và nhìn ng khác ăn những món mình nấu :">

ÀH, tự nhiên nghe lại cái album hồi xa xưa của Celine Dion (hình như là cái album có mí bài hát ru cho con nít í, ui mình hog nhớ nổi tên nữa) thì lại thấy nhớ a3 kinh khủng :((. Hồi đó bạn bè bên nhau, đi đâu cũng có nhau, cả con Ngọc ù nữa. Bi giờ thì còn có mình mình àh, đúng nghĩa là vậy lun. Tụi nó hog bit đi đâu hết òy, đi chơi có bao h rủ mình đâu. Về nhà lúc nào cũng ôm cái máy, hog thì đi zới thằng e, riết rùi thấy tội nghiệp thằng nhỏ lun, hết có pồ :">, mình cũng thía thui :-S.

Hum wa có ghé wa cái blog trên my space thăm nó cái, định xài cái đó lun tại thấy nó cũng phổ biến và có nhìu ng xài hơn là Y!360 nhưng sao muh nó rắc rối thía hog bit. Thui, vậy là bỏ lun, từ từ tính tip.

Chờ tin của anh. Mong tới ngày đó lém a ui. Nhớ a và mún gặp a wa' đi.

Rùi, vậy là xong, hết phim. Hog bit vik j nữa h, học tip thui.

P/S: Chắc là hog có ai wa cái blog này nữa đâu ha, mà có wa thì bỏ ra 1s tặng cho Tata 1 cái com. nhỏ đi nha. Tata nghĩ là cái blog này chắc là hog còn giá trị j về điểm số nữa nên tạm thời chiếm dụng nó làm của riêng, ai mà có ý kiến ý cò j thì cứ pm cho Tata nha. Hi vọng là thầy Bình hog wa blog này, hic, níu có thì thầy đọc mí cái entry cũ xì ở dưới nha, đừng có phí thời gian đọc cái nhảm nhí này. Thui, P/s dài wa' òy, xì-tốp thui :D.